Hứa Thanh nhớ kỹ, lúc trước Thất hoàng tử giới thiệu, đã từng nói qua thân
phận người này, hắn là tôn nhi của Thái Úy đương triều, tên là Mạnh Vân Bạch.
Theo Mạnh Vân Bạch mở miệng, vị nữ tử khác ngồi ở bên cạnh gã cũng
nhìn lại.
Nữ tử này mặc áo vải thanh sam, rất là mộc mạc, tướng mạo tú lệ, tóc buộc
thẳng kiểu đuôi ngựa, nhưng trong mắt có hai cái đồng tử, lộ ra một cỗ cảm giác
yêu dị, kẻ bị người này nhìn tới, sẽ theo bản năng chấn động tâm thần.
Thất hoàng tử cũng đã giới thiệu qua nữ nhân này, nàng gọi là Lưu Linh tiên
tử, người của Tạo Vật Phủ.
"Trên người của ngươi, có ý vị thần linh."
Lưu Linh tiên tử ngóng nhìn Hứa Thanh, tướng mạo trẻ tuổi, nhưng khi nói
lại truyền ra giọng của một bà lão, rất là quỷ dị.
Hứa Thanh quay đầu, chú ý đến trên người Mạnh Vân Bạch, cũng nhìn về
phía Lưu Linh tiên tử, vừa muốn nhã nhặn từ chối, Mạnh Vân Bạch nở nụ cười,
bỗng nhiên lại nói.
"Chúng ta có thể giao dịch một chút, ngươi nói cho ta biết đáp án, ta ấy à, có
thể nói cho ngươi biết trong những người ở nơi này, ai có ác đối với ngươi ý,
cùng với nguồn cơn của ác ý đó, như thế nào?"
Khổng Tường Long nghe xong như có điều suy nghĩ, y phát hiện, những
người đến từ Hoàng Đô này, đều không hề có ai đơn giản.
Mà một vị này, có lẽ không phải muốn biết đáp án, mà mượn việc này để
biểu đạt thái độ của mình, cũng không dễ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325421/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.