Đối với địch nhân, Hứa Thanh luôn luôn lạnh lùng.
Trần Phi Nguyên nghe vậy liện gật nhẹ đầu, liếc mắt nhìn Hứa Thanh, trong
lòng có chút cảm khái.
Y cũng là sau khi lão sư ra đi, mất đi sự che chở, bên trong gia tộc lại đấu
tranh nội bộ, nên không thể không học cách ngoan độc, học lãnh khốc.
“Nhưng Hứa Thanh từ lúc khi còn rất nhỏ đã học được những điều này, còn
khiến nó trở thành bản năng.”
Hiểu biết của Trần Phi Nguyên đối với Hứa Thanh chủ yếu đến từ điều tra
sau khi tham gia tranh giành quyền lợi gia tộc.
Bất luận là danh tiếng Tiểu Hài Tử trong doanh địa thập hoang giả, hay là
huyết sát doanh chủ về sau, cùng với một đường sát lục khi gia nhập Thất Huyết
Đồng, tất cả đều khiến Trần Phi Nguyên lý giải nhiều hơn về Hứa Thanh.
Y hiểu rõ, tính cách và cách hành sự của Hứa Thanh, đều là thứ mình phải
học tập.
Giờ phút này không tiện nhiều lời, Trần Phi Nguyên lấy ra ngọc giản truyền
âm, hạ lệnh giết.
Chi tiết cụ thể Hứa Thanh không quan tâm, hắn cũng không ở lại Tử Thổ
quá lâu, sau khi ở chung cùng Trần Phi Nguyên và Đình Ngọc ba ngày, dưới sự
đưa tiễn của bát đại gia tộc, Hứa Thanh rời khỏi nơi này.
Lúc Hứa Thanh rời đi, Đình Ngọc …khóc.
Từ sau khi lão sư chết, Đình Ngọc tựa hồ rất yếu ớt, nhất là đối với việc ly
biệt lại càng thương cảm.
Đối với Hứa Thanh, nàng đã không còn là cô bé tâm động cùng hiếu kỳ hồi
nhỏ kia nữa, theo nàng lớn lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325415/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.