Tư Nam đạo nhân đi chậm lại phía sau vài bước, không tới gần, lão nhìn về
thân ảnh ba người trẻ tuổi phía trước, đáy lòng cũng có cảm khái, nghĩ tới sư đệ
của mình.
"Hay là lại đi khuyên bảo sư đệ một chút, chớ có tham lam huyết mạch của
người khác, dẫn tới đại họa cho bản thân."
Giờ phút này đã đến buổi trưa, mặc dù đang vào mùa đông, nhưng hôm nay
bầu trời nắng ráo sáng sủa, tuy có mây mù nhưng chỉ có mấy đám trôi nổi ở trên
tầng trời thấp.
Gió cũng không băng hàn như vậy, ánh mặt trời hơi ấm chiếu vào trên thân
ba người Hứa Thanh, nương theo bọn họ đi đến nghĩa địa công cộng.
Nơi đây đã bị giới nghiêm, bốn phía có hộ vệ bát đại gia tộc bao quanh,
trước lúc Hứa Thanh đến đây, bọn họ đã nghe lệnh Trần Phi Nguyên, chịu trách
nhiệm phòng vệ nơi này.
Mà trước phần mộ Bách đại sư, vĩnh viễn không thiếu hụt hương khói và
hoa tươi, vô luận là Trần Phi Nguyên hay là Đình Ngọc, hoặc là những người
mà cả đời này Bách đại sư đã tạo phúc, đều thường xuyên đến tế bái.
Nhìn qua mộ bia, trong đầu Hứa Thanh hiện ra giọng nói và dáng điệu của
Bách đại sư, cầm lấy cây hương Đình Ngọc đưa tới, vẩy vẩy tắt lửa rồi cắm ở
trước mộ phần, sau đó quỳ xuống, cung kính dập đầu.
Phụ mẫu ban thân hồn, thụ nghiệp tạo nhân sinh, nguyên sư cùng phụ mẫu
đều lớn hơn trời.
Thất gia là như thế, Bách đại sư cũng là như vậy.
Đạo lý này, từ khi còn bé Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325413/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.