Theo tiếng ca truyền đến, cấm khu yên tĩnh bỗng trở nên quỷ dị.
Âm thanh linh hoạt kỳ ảo mang tới âm u lạnh lẽo, những nơi đi qua, mặt đất
liền hiện lên hàn băng, những gốc cỏ xanh lập tức ngưng tụ thành màu trắng
đậm, từng gốc cây đại thụ cũng trở thành băng điêu.
Mà tiếng ca này hình như vốn là một bộ phận của đêm tối, cho nên sự xuất
hiện của nó, không hề đánh vỡ sự yên lặng nơi đây, ngược lại còn khiến cho
toàn bộ cấm khu trở nên càng thêm thâm sâu hơn nữa.
Hứa Thanh đứng ở nơi đó, lặng lẽ lắng nghe, trong lòng dâng lên một chút
gợn sóng, ký ức 7 năm trước lại hiện ra.
Đây là lần thứ hai hắn nghe thấy tiếng ca.
Đối với thập hoang giả mà nói, tiếng ca trong cấm khu chính đầu nguồn của
nỗi sợ hãi, người nghe thấy trên cơ bản đều đã chết.
Nhưng đối với Hứa Thanh mà nói, hắn bây giờ và năm đó đã không giống
nhau.
Lúc trước hắn không có lực lượng tự bảo vệ mình, chỉ có thể đứng đông
cứng ở trong âm hàn, chờ đợi tử vong ập đến.
Mà mặc dù nơi hắn đứng bây giờ không phải là Quận Đô của Phong Hải
Quận, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được vận khí hội tụ đến từ Phong Hải
Quận.
Dưới loại vận khí này gia trì, trừ phi gặp phải cái loại quỷ dị có vị cách kinh
khủng, bằng không mà nói, không cách nào xâm nhập hắn chút nào.
Lại càng không cần phải nói tới Đại Dực đang lờ mờ ở trên màn trời, chỗ
cao hơn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325407/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.