Thời gian trôi qua, bảy ngày sau, Đại Dực phiêu dương vượt biển, rốt cuộc
đã đi tới Nam Hoàng Châu, từ rất xa, Hứa Thanh đã nhìn thấy Thất Huyết Đồng
mình từng sống nhiều năm.
So sánh với lúc rời đi, nơi đây không có biến hóa quá lớn, vẫn phồn hoa như
trước, vẫn náo nhiệt như trước, trong đám người đến người đi, có thể thấy được
không ít thuyền của đệ tử Đệ Thất phong ra ra vào vào bến cảng.
Bảy ngọn núi ở xa xa, mặc dù năm đó bị mang đến Nghênh Hoàng Châu,
nhưng bây giờ sớm đã được tố lại, hết thảy như thường, duy chỉ có trên đỉnh núi
không có con mắt màu đỏ.
Đại Dực vừa đến, liền hấp dẫn tất cả mọi người bên trong Thất Huyết Đồng,
vô số người ngẩng đầu nhìn xa xa, Hứa Thanh truyền âm cho Nhị sư tỷ nhưng
không có kết quả.
Trước lúc xuất phát rời khỏi Liên Minh Bát Tông, Thất gia đã tới tiễn đưa
hắn, cũng có đề cập qua việc Nhị sư tỷ đang bế quan đột phá.
Vì vậy Hứa Thanh cũng không có lưu lại ở Thất Huyết Đồng, Đại Dực tiếp
tục gào thét rời khỏi nơi đây, cấp tốc bay về phía đông của Nam Hoàng Châu.
Đối với Hứa Thanh trước kia mà nói, Nam Hoàng Châu rất lớn, lớn đến
mức hắn muốn đi bất kỳ địa phương nào cũng đều phải tiến hành truyền tống
mới có thể, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, nhìn lại Nam Hoàng
Châu, Hứa Thanh đã hiểu rõ tại sao năm đó Thất gia lại nói Nam Hoàng Châu
chỉ là một hòn đảo.
So sánh cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325405/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.