Giọng nói mềm mại mang theo hàm súc thú vị, tựa như mưa rơi, truyền vào
bên trong Pháp Hạm, truyền vào trong tai Hứa Thanh, Linh Nhi cũng nghe thấy.
Linh Nhi trợn mắt thật to, hồ nghi nhìn ra phía ngoài.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, nghe xong liền vung tay lên, lớp phòng hộ
của Pháp Hạm lập tức tản ra, một khắc vòng bảo hộ Pháp Hạm tiêu tán, thân
ảnh Đinh Tuyết đạp trên ánh trắng đi đến.
Một người tóc dài xõa vai chiếu vào trong mắt Hứa Thanh, một thân áo tím,
tóc trên đầu lóe lên ánh sáng màu vàng, thêm cả ánh trăng sáng sủa phát quang,
sau lưng đeo thanh đồng cổ kiếm, lộ ra vẻ hiên ngang.
Nhưng lại không thiếu vẻ kiều mị, mỉm cười xinh đẹp, theo hai con ngươi
yêu mị, tình ý nhộn nhạo, khóe miệng hơi khéo léo nhếch lên, cặp môi đỏ mọng
khẽ mở, làm cho người ta có một loại cảm giác nhất thân phong trạch.
Phối hợp với độ tuổi dào dạt thanh xuân, khiến cho Đinh Tuyết sau hai năm
không thấy, đã lột vỏ trở thành một nữ tử lộ ra vẻ yêu mị từ bên trong.
Mà ánh trăng lúc nào cũng dụ dỗ kích thích người khác phái, ở trước mặt
thân ảnh yêu kiều này, giống như cũng trở nên ngượng ngùng, trong lúc chiếu
xuống, dâng lên một tia vận ý.
Hứa Thanh cũng có chút ít ngoài ý muốn, theo bản năng nhìn nơi xa bên
cạnh bờ.
"Hứa Thanh ca ca, tại sao ngươi lại nhìn người ta như vậy?" Khuôn mặt
Đinh Tuyết ửng đỏ, đi vào trong khoang thuyền.
"Ta không nhìn ngươi, ta đang tìm Triệu Trung Hằng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325399/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.