Thần niệm của Cổ Linh Hoàng vang vọng khắp toàn bộ Cổ Linh giới, giống
như sấm sét, lại như tiếng gào thét.
Chẳng những có thể nghe bằng lỗ tai, còn có thể cảm giác được bằng tâm
thần, ngay cả linh hồn cũng đều theo bản năng run rẩy dưới đạo thần niệm này.
Đó chấn nhiếp từ cấp độ sinh mệnh, đó là áp chế tới từ vị cách.
Ngón tay Thần Linh chợt cứng đờ.
Cảm giác sợ hãi giống như thủy triều dâng lên, sau đó liền hóa thành bi
phẫn và tuyệt vọng, nhồi nhét vào trong tâm.
Dưới thần niệm khóa chặt, máu thịt trên thân thể giập nát của Hứa Thanh
cũng không ngừng run rẩy.
Cho dù thân thể này của Hứa Thanh bất phàm, nhưng vẫn nhanh chóng toái
diệt, thương thế đang không ngừng mở rộng, Thần lực còn sót lại cũng không
cách nào trì hoãn quá lâu.
Nhưng giờ phút này Hứa Thanh không đủ thời gian để chú ý đến thương
thế, hắn phải cố gắng làm cho mình tỉnh táo.
Hắn biết rõ, vào thời điểm này, mình không thể làm ra hành động khiến cho
đối phương tức giận.
Nhưng không đợi Hứa Thanh mở miệng, Cổ Linh Hoàng đã không còn kiên
nhẫn, thần niệm nổ vang, bầu trời càng thêm u ám, Minh Hà trên mặt đất lần
nữa cuộn trào, lộ ra rất nhiều hài cốt, nhìn thấy mà giật mình.
Trong nháy mắt, một cỗ hấp lực dồi dào lập tức bộc phát, như một vòng
xoáy thật lớn, bao phủ về phía Hứa Thanh, bên trong lộ ra tham lam và khát
vọng.
Thân thể Hứa Thanh chấn động, thịt nát trên người nháy mắt bị hút đi, khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325382/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.