Hứa Thanh giơ chân lên, bước đến phía Quận Thừa.
Mặt đất, vô tận mơ hồ.
Bầu trời, một mảnh vặn vẹo.
Lực lượng trấn áp khiến cho toàn bộ Quy Hư cũng đều vô cùng khó khăn
chống đỡ, mà hai cỗ khôi lỗi thân thể Thần Linh kia, ở bên trong màn mây máu
này, phát ra Thần uy ngập trời, bọn nó xuất thủ ngăn cản tất cả.
Đội trưởng trầm mặc, nhìn qua bóng lưng Hứa Thanh, bỗng nhiên nở nụ
cười, truyền ra lời nói.
"Tiểu Thanh, nếu như ngươi và sư tôn đều tử vì đạo, ta sẽ tới cùng các
ngươi."
"Tốt!" Hứa Thanh không quay đầu lại, nhẹ giọng mở miệng.
Đội trưởng nở nụ cười, đáy lòng thì thào.
"Tiểu sư đệ làm việc, rất ít khi lỗ mãng, có lẽ hắn tự có đòn sát thủ của
mình, nhưng mà làm một người sư đệ, thế mà lại bày ra bộ dạng sư huynh ngăn
cản ta, hừ.”
"Bỏ đi, nhìn trên phần quan tâm của hắn với ta, ta sẽ không so đo việc này,
nếu như hắn đã không muốn ta cởi bỏ phong ấn, vậy nếu như tý nữa hắn thất
bại, sẽ không có đạo lý ngăn cản ta."
"Ta phải suy nghĩ một chút, thời điểm ra tay, phải làm ra tạo hình gì, phải
nói những lời gì, mới có thể khiến cho một kiếp này kết thúc sẽ càng thêm đặc
sắc, càng khiến bát phương chấn động nhiều hơn."
"Dẫu sao... Không biết lần này cởi bỏ phong ấn cuối cùng, lão tử còn có...
Kiếp tiếp theo hay không.... Tính tính toán toán số lần, đại khái khả năng là …
không có. Đáng tiếc, ta còn trẻ, Đào Đào vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325375/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.