Từ xa nhìn lại, giữa không trung, nửa khuôn mặt màu vàng nhắm mắt khiến
người ta theo bản năng cảm giác nhìn thấy quen mắt, thời điểm trái tim từng
người dấy lên gợn sóng, Quận Thừa chỉ còn một nửa gương mặt, mở mắt ra.
Nhìn về phía Quận Đô.
Trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, bát phương dũng động, vận khí kêu rên,
phàm tục khấp huyết.
Vào thời khắc này, vô tận dị chất ngập trời phủ xuống, từ trên cỏ cây, từ trên
thân người, từ trên kiến trúc, từ hết thảy khu vực, từ trong vạn vật, bay lên! Bầu trời mơ hồ, mặt đất vặn vẹo.
Tựa như tận thế phủ xuống.
Một màn quen thuộc này, khiến cho tất cả mọi người nhận ra, đầu nguồn
quen thuộc của nửa khuôn mặt Quận Thừa bên trên không trung kia... Chính là
trên hình thái, trên thương thế, giống với nửa khuôn mặt Thần Linh trên bầu trời
như đúc!
Ngoại trừ tướng mạo khác biệt, những thứ khác đều không khác nhau.
Hơn mười vạn tu sĩ, toàn bộ hoảng sợ, hết thảy phàm tục cũng đều trở nên
nghẹn ngào.
Bầu trời cuộn mình, mây mù ầm ầm tản ra bốn phía, tựa như có một đôi tay
Thần Linh không nhìn thấy đang đẩy màn trời ra, lộ ra hoàng hôn ở phía chân
trời, cũng lộ ra nửa khuôn mặt Thần Linh vĩnh viễn tồn tại ở phía trên bầu trời,
xuất hiện từ sau thời đại Huyền U Cổ Hoàng kia.
Tóc của Thần Linh, tự nhiên rủ xuống, đầu của Thần Linh, siêu việt nhật
nguyệt.
Thần Linh trôi lơ lửng ở bên ngoài đại lục Vọng Cổ, chúng sinh đại lục
Vọng Cổ ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325372/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.