Quận Thừa mỉm cười, hơi cúi đầu.
"Ngươi tạo ra Tố Đan, tạo phúc cho nhân tộc Quận Đô, khiến cho nhân tộc
giảm bớt nổi khổ bị dị chất xâm nhập, đây là công thứ nhất!"
"Lúc ngươi làm Quận Thừa, làm việc cẩn trọng, trên phụ Quận Trưởng,
dưới thương xót vạn dân, càng vất vả, công lao càng lớn, đây là công thứ hai!"
"Trong thời kỳ chiến tranh, ngươi bảo hộ hậu phương, khiến cho nhân tâm
Phong Hải Quận không loạn, cống hiến lực lượng cho tiền tuyến chiến tranh,
đây là công thứ ba!"
"Từ đó về sau, ngươi thống lĩnh tu sĩ Phong Hải Quận, khôi phục hết thảy
mọi thứ trong Phong Hải Quận vận hành trở lại, xây dựng cơ cấu lại, khiến cho
Phong Hải Quận khôi phục như lúc ban đầu, đây là công thứ tư!"
Theo Thất hoàng tử mở miệng, từng khoản công lao truyền khắp bát
phương, hơn mười vạn người dưới tế đàn, mấy ngàn vạn người bên trong Quận
Đô, tất cả đều nghe thấy được, từng đạo ánh mắt tôn kính, đồng loạt hội tụ đến
trên người Quận Thừa.
Quận Thừa ôn hòa, vẻ mặt từ bi.
Hứa Thanh cúi đầu, hắn không muốn nhìn, giờ phút này hắn trầm mặc
không nói, đáy lòng của hắn lại đang tự nói với mình, còn có bảy ngày, sau bảy
ngày, hắn có thể quay về Thất Huyết Đồng.
"Màn nghi thức này, cũng sắp kết thúc rồi."
Hứa Thanh thì thào trong lòng.
Giờ phút này, sau khi Thất hoàng tử nói xong tất cả công lao, dưới từng trận
hoan hô, gã mỉm cười, gật đầu với Quận Thừa phía dưới.
Quận Thừa thong dong đi ra, bước từng bước một,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325358/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.