Hứa Thanh hít vào một hơi, đội trưởng nhanh chóng đắc ý nháy mắt với
Hứa Thanh, tiếp theo liền hiện ra vẻ mặt buồn rười rượi, phịch một tiếng quỳ
gối trước mặt nạ.
"Sư tôn, hù chết đệ tử, đệ tử rất lo lắng cho an nguy của ngài, thật sự không
có biện pháp, chỉ có thể ra hạ sách này, bây giờ biết ngài không sao, đệ tử liền
an tâm."
"Ngươi câm miệng cho ta, lão tử đang chạy trối chết!!"
Bên trong mặt nạ truyền ra tiếng gào thét của Thất gia.
Thần sắc Hứa Thanh cũng lập tức trở nên ngưng trọng, đội trưởng cũng biến
sắc, lập tức im tiếng, trong lòng hai người không khỏi dâng lên cảm giác lo
lắng, không nói một lời, lặng lẽ chờ đợi.
Quá trình này rất dày vò, trong lòng Hứa Thanh cũng vô cùng lo lắng, trên
mặt đội trưởng bên cạnh cũng tràn ngập ngưng trọng, mơ hồ lộ ra một chút dữ
tợn.
Cho đến qua một đêm, lúc sáng sớm ngày thứ hai vừa đến, chiếc mặt nạ kia
hơi động một chút, trôi nổi từ mặt đất lên, trong lúc Hứa Thanh cùng đội trưởng
căng thẳng, từ bên trong truyền ra giọng nói khàn khàn của Thất gia.
"Cuối cùng đã tránh thoát, không phải là lấy một cái xương thôi sao, cần
phải tìm kiếm tới như vậy không?"
Nghe lời Thất gia nói, Hứa Thanh và đội trưởng mới hoàn toàn nhẹ nhàng
thở ra một hơi.
"Sắp tới thì hai người các ngươi sắp xếp thời gian quay về Thất Huyết Đồng
một chuyến, lần này vi sư thu hoạch không nhỏ, luyện hóa cây gai sắc kia một
chút, có thể chế tạo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325350/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.