Cùng lúc đó, Hứa Thanh và đội trưởng cũng đang hãi hùng khiếp vía, nhanh
chóng rời khỏi vị trí lúc trước, cũng không tiếp tục tìm kiếm nơi có thể thăm dò
nữa, mà là đi tìm chỗ có máu thịt nồng đậm.
Mặc dù khắp nơi đây đều có máu thịt đỏ tím, nhưng vì an toàn, chỗ càng
nhiều máu thịt thì tự nhiên sẽ càng tốt.
Cứ như vậy một lúc lâu sau, trong lúc tim của Hứa Thanh đập càng lúc càng
mãnh liệt, cuối cùng bọn hắn cũng nhìn thấy một mảnh phế tích sụp xuống, nơi
đây nguyên bản phạm vi rất lớn, nhưng bây giờ lại bị rất nhiều máu thịt bao
phủ, tựa như một tòa núi thịt.
Trong mơ hồ, có thể nhìn ra một chút dấu vết cổ xưa từ trên chút tường vỡ
lộ ra bên ngoài đám máu thịt kia.
"Tiểu sư đệ, chúng ta lựa chọn trốn ở nơi này là tốt rồi."
Đội trưởng nhìn khắp nơi một chút, sau đó thấp giọng mở miệng.
Hứa Thanh tương tự quan sát chung quanh, sau đó gật đầu, hai người cùng
nhau đi vào bên trong khu vực mảnh máu thịt này.
Trên đường thấy trên một tấm bảng mục nát rơi ở một bên có một chữ
"Đông", đáy lòng Hứa Thanh cũng đã có suy đoán đối với ở nơi này.
"Đông cung? Bình thường chỗ ở của Thái Tử, cũng gọi là Đông cung." Đội
trưởng quét mắt, trong mắt có chút tiếc nuối.
"Đáng tiếc, nơi đây đã sụp xuống, vả lại bị xâm nhập nghiêm trọng, bằng
không chỗ mà Thái Tử cư trú, nhất định có bảo bối."
Hứa Thanh cũng có chút đáng tiếc, lần này bọn họ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325338/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.