Đội trưởng xoắn xuýt.
Hứa Thanh nhíu mày.
Sau khi bọn họ thử qua tiến lên và lùi lại, chín tòa cung điện Phượng Điểu
bên trong khu vực tường thành máu thịt lộ ra một loại lực lượng vô cùng quỷ dị,
tới gần thì sẽ hiện ra, mà lùi xa thì sẽ trở nên mục nát.
Biến hóa trong đó, căn cứ theo người đến quyết định.
Nhưng nếu như cách quá gần, sẽ xuất hiện sự tình khó lường, khiến cho
người ta lâm vào một loại trạng thái vặn vẹo, trong lúc bất tri bất giác không
biết rằng thời gian đã trôi qua.
"Tiểu Thanh, ngươi nhớ kỹ lại xem, vừa nãy ngươi nói nhìn thấy chỗ đó
quen mắt đúng không? Có mãnh liệt hay không?"
Đội trưởng bỗng nhiên mở miệng.
"Rất mãnh liệt." Hứa Thanh gật đầu.
"Nếu mà như vậy, ngươi thử nghĩ xem, có khi nào trong ba ngày này chúng
ta đã thăm dò địa phương này rất nhiều lần rồi không?"
"Mặc dù ta cũng có cảm giác nhìn khá quen mắt, nhưng lại rất nhỏ, như vậy
có khả năng nào mỗi một lần thăm dò, đều là ngươi đi vào? Cho nên cảm giác
quen thuộc của ngươi sẽ nhiều hơn so với ta?"
Đội trưởng nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh nheo mắt lại, nhẹ giọng mở miệng.
"Nếu thật là như vậy, vừa rồi nếu như chúng ta không thu được thông báo
của Kiếm Lệnh, phát hiện thời gian trôi qua, như vậy dựa theo phát triển tiếp
sau, ta sẽ yêu cầu đại sư huynh ngươi giúp ta, ta có thể sẽ dùng lớp phòng hộ
của bàn tay đứt, dung nhập bản thân vào bên trong, sau đó kêu ngươi ném bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325333/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.