Bước chân của Hứa Thanh dừng lại, trong lòng dâng lên gợn sóng cực lớn.
Trong giọng nói của ngón tay Thần Linh, mang theo sợ hãi đối với việc mà
nó vừa suy đoán, dẫu sao đa số thời gian nó đều ngủ say, không biết được việc
xảy ra bên ngoài, giờ phút này chỉ thông qua dò xét thấy được mặt ngoài.
Nhưng Hứa Thanh rất rõ ràng, việc mở ra Tiên Cấm, vào hơn một năm
trước, lúc hắn vừa đến Quận Đô đã có lời đồn về việc này, nhưng cuối cùng lại
không giải quyết được gì.
Cho nên đoạn thời gian gần đây, hắn có rất nhiều nghi ngờ về việc Tiên Cấm
bị thúc đẩy mở ra ngay trong thời điểm chiến tranh này.
Mà bây giờ, lời của ngón tay Thần Linh khiến cho Hứa Thanh tựa như thể
hồ quán đỉnh, từng sợi tơ trong đầu nháy mắt hợp lại với nhau, tạo thành một
cái nhận thức tương đối rõ ràng.
Mà cái nhận thức này, khiến cho hô hấp của hắn trở nên dồn dập, vội vàng
rời khỏi Quận Đô, sau khi trở lại Kiếm Các liền khoanh chân ngồi xuống, bắt
đầu sửa sang lại thông tin ở trong tâm thần.
Về phần ngón tay Thần Linh, vẫn còn thao thao bất tuyệt, hiển nhiên bị thủ
bút của nhân tộc khiến cho chấn động thật sâu.
Theo Hứa Thanh không ngừng sửa sang lại thông tin trong đầu, một nén
nhang sau, một đường nét nguyên vẹn hiện ra trong nhận thức của hắn.
"Đầu tuyến thứ nhất chính là Trương Ti Vận... Năm đó ở Thái Sơ Ly U
Trụ, ta và đội trưởng cũng tới độ cao 3000 trượng, từ bên trong đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325306/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.