Thời gian trôi qua.
Ba ngày thoáng một cái liền qua.
Vào sáng sớm ngày thứ tư, đại quân Thất hoàng tử đi đến Quận Đô cũng tập
kết hoàn tất, bắt đầu xuất hành.
Hứa Thanh và đội trưởng, còn có Khổng Tường Long cũng trong đám người
này.
Theo đại quân đi về phía trước, dần dần rời xa phòng tuyến, Hứa Thanh
đứng bên trong đội quân, quay lại nhìn về phía Tây và phía Bắc xa xa.
Gần hai tháng này, hắn đã trải qua rất nhiều chuyện ở nơi đây, cũng nhìn
thấy quá nhiều sinh tử.
Giờ phút này trong trầm mặc, có không ít tu sĩ cùng một dạng như hắn, quay
đầu nhìn về phía Tây và phía Bắc, những người này phần lớn là Chấp Kiếm Giả
của Phong Hải Quận.
Hồi lâu sau Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, nhìn thiên địa xa xa phía trước, nơi
đó có mấy trăm con hắc long túm tụm vờn quanh..... Một con kim long bốn
móng.
Trong mây mù, dù thân thể cao lớn kia chỉ lộ ra một điểm, cũng đều khiến
cho người ta có một loại cảm giác thần thánh, càng không cần phải nói tới thân
ảnh ngồi trong loan giá.
Mọi người dưới mặt đất, kể cả Hứa Thanh, so sánh cùng vị tôn quý trên chín
tầng trời này, giống như là bùn nhão, không có ý nghĩa.
Hứa Thanh nhớ tới một câu mà giáo thư tiên sinh đã từng nói với mình khi
còn bé ở trong xóm nghèo.
"Thế nào gọi là đại nhân vật...Thật ra rất đơn giản, ngươi đứng trong đám
người ngẩng đầu, liền có thể nhìn thấy người này rõ ràng, nhớ kỹ người đó, bởi
vì trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325298/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.