Hứa Thanh lặng lẽ đứng dậy, nhìn phòng tuyến kéo dài bốn phía, người nơi
này phần lớn là tu sĩ nhân tộc Phong Hải Quận, đại quân đến từ Hoàng Đô cắm
trại ở đạo phòng tuyến thứ hai cách nơi này rất xa.
Hồi lâu, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, vỗ vỗ bờ vai Khổng Tường Long, lấy
ra bầu rượu để ở một bên.
Sau khi hắn trấn thủ ở nơi đây một ngày một đêm, bầu rượu này cũng còn
dư lại hơn phân nửa.
Khổng Tường Long cầm lấy bầu rượu, uống một ngụm lớn, vào một khắc
Hứa Thanh quay người rời đi, bỗng nhiên y mở miệng.
"Hứa Thanh, ngươi có nhìn thấy, thân ảnh kia không..."
Hứa Thanh nhắm mắt, nhẹ gật đầu.
Khổng Tường Long trầm mặc, sau một lúc lâu truyền ra âm thanh trầm thấp
"Ngươi thấy vị Thất hoàng tử này thế nào?"
"Là một người hung ác." Hứa Thanh khàn khàn mở miệng.
Trong đầu hắn hiện ra thân ảnh ngồi trên kim long bốn móng, vào lúc pháp
bảo Cấm Kỵ của Quận Đô tan vỡ, từ trên trời phủ xuống.
"Làm nổ địa hỏa hai Châu, lúc trước lão đầu tử và hai vị Cung chủ cũng
đang tiến hành việc này, cho nên một mực dàn xếp nhân tộc hai Châu, nhưng vị
Hoàng tử đại nhân này lại càng ngoan độc, trong mắt của gã chỉ có thắng lợi,
chỉ có thanh danh, không có tính mạng của bất cứ ai!"
Hứa Thanh trầm mặc.
"Hứa Thanh, ngươi nhìn thấy chiến báo không, thấy những cái công lao to
lớn bên trong không, cái gì mà đánh hai vị Hoàng bị thương nặng, giỏi cho một
tin hai hoàng bị thương nặng!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325296/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.