Ngoài trướng, thần sắc một đám Quy Hư đều trở nên nghiêm nghị, lần lượt
đi vào bên trong lều vải.
Rất nhanh, ngoại trừ những thân vệ thủ hộ ngoài lều lớn, nơi này cũng chỉ
còn lại có Hứa Thanh cùng với đám người Khổng Tường Long.
Trong lúc chờ đợi ở nơi này, Hứa Thanh nhìn qua Khổng Tường Long vẻ
mặt tiều tụy có chút thất thần.
"Khổng đại ca, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Hứa Thanh nhẹ giọng hỏi.
"Dạ Linh...Chết rồi." Khổng Tường Long trầm thấp mở miệng, trong giọng
nói mang theo nỗi bi thương, còn có cơn đắng chát, khuôn mặt tiều tụy đã mất
đi vẻ sáng bóng.
Tâm thần Hứa Thanh chấn động, hắn biết rõ Dạ Linh rất thích Khổng
Tường Long.
"Trước khi chết, nàng nói cho ta biết, nàng thích ta....."
Thân thể Khổng Tường Long có chút run rẩy, vươn tay túm bờ vai Hứa
Thanh, đôi mắt đỏ lên, cánh tay run rẩy.
"Hứa Thanh, ta rất khó chịu."
Khổng Tường Long nói, đôi mắt càng trở nên đỏ hơn, cuối cùng nhắm
nghiền cả hai mắt lại.
Hứa Thanh trầm mặc, mặc kệ Khổng Tường Long nắm lấy bờ vai của mình.
Sinh ly tử biệt, hắn cũng không phải mới trải qua một lần, cho nên hắn có
thể hiểu được loại cảm giác này, đó là một loại cảm thụ không chân thực, không
cách nào quen thuộc, cũng không thể quen được.
Điều hắn có thể làm, chỉ là đứng bên cạnh Khổng Tường Long, trong lúc
Khổng Tường Long run rẩy, đưa cho y một bầu rượu.
Khổng Tường Long tiếp nhận bầu rượu, uống một ngụm lớn, sau đó thì thào
nói nhỏ.
"Hóa ra rượu, cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325281/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.