Đại Điểu Thanh Cầm ự...c một tiếng, lộ ra ba cái đầu thật lớn từ trong mây
mù, hưng phấn nhìn Hứa Thanh, lộ ra động tác nuốt nước bọt, giống như còn
muốn tiếp tục đi diệt tộc.
Cái đầu bên phải lại càng nhanh chóng đưa đến phía dưới Hứa Thanh, đặt
Hứa Thanh lên đỉnh đầu mình.
Theo thần niệm Hứa Thanh truyền ra, trong mắt Thanh Cầm lộ ra thần thái
mãnh liệt, đôi cánh chợt vỗ, bầu trời Quận Đô lập tức nổ tung, trong tiếng nổ
vang, Thanh Cầm mang theo Hứa Thanh tan biến khỏi khu vực này.
Tốc độ của Thanh Cầm cực nhanh, trên cự ly ngắn không chậm hơn bao
nhiêu so với truyền tống trận, nhưng từ quãng đường dài nhìn, cuối vẫn không
tiện lợi bằng truyền tống trận, nhưng mà Hứa Thanh không muốn bạo lộ hướng
đi cụ thể của bản thân, mặc dù hắn cũng hiểu rõ, khả năng này không lớn,
nhưng cẩn thận cần thiết vẫn phải có.
Vì vậy sau khi rời khỏi phạm vi Quận Đô, hắn mới đi tìm một chỗ truyền
tống trận của Chấp Kiếm Cung, cùng với Thanh Cầm đã thu nhỏ rất nhiều, cùng
nhau bước vào và tan biến ở bên trong.
Cứ như vậy sau nhiều lần gián tiếp truyền tống, vào ba ngày sau, Hứa Thanh
cùng với Thanh Cầm đã xuất hiện ở biên giới Nghênh Hoàng Châu, ở bên ngoài
mảnh bắc nguyên.
Giờ phút này tuy là buổi trưa, nhưng ánh mặt trời ở nơi đây hình như chỉ
còn lại có ánh sáng, không có chút độ nóng nào, từng trận băng hàn gào thét
thổi qua, dấy lên từng mảnh bông tuyết như biển, tràn ngập khắp thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325259/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.