Bên trong thung lũng, giờ phút này những người Mộc Linh Tộc đã dung
nhập vào đại thụ đều mở mắt ra, ngóng nhìn Hứa Thanh vừa đến.
Trên từng chiếc lá cây, phần lớn những tộc nhân còn nhỏ đều hiện ra vẻ bi
thương, trong mưa gió, không khí bi thương tràn ngập, bao phủ khắp toàn bộ
thung lũng.
Bọn họ không ngăn cản Hứa Thanh, mặc kệ Hứa Thanh mang theo lão đầu,
bay nhanh đến cây đại thụ che trời ở trung tâm.
Trong đó, cửa lớn thần miếu đã mở ra vì hắn.
Một khắc đi vào thần miếu, Hứa Thanh thấy được pho tượng cung phụng ở
bên trong, nhưng giờ phút này Hứa Thanh cũng không có tinh lực để cẩn thận
quan sát, lão đầu dẫn đường và bọn họ đi thẳng theo bậc thang đến mật đạo.
Trong thông đạo đen nhánh vang vọng tiếng thở hổn hển của lão đầu đường
Bản Tuyền, lão đã toàn lực chạy nhanh, nhưng Hứa Thanh cảm thấy tốc độ quá
chậm, hắn túm lấy lão đầu đường Bản Tuyền xông lên về phía trước, dưới tốc
độ bộc phát, hắn tựa như xuyên thẳng qua hư vô, trực tiếp phóng thẳng đến
điểm cuối cùng của bậc thang, đến tế đàn giống như treo ở trên vực sâu.
Một khắc xuất hiện ở tế đàn, Hứa Thanh nhìn qua bốn phía, liếc mắt liền
thấy được ngoài mấy ngàn trượng phía trước, trong vô số động khẩu, có một
thân ảnh màu trắng khoanh chân đả tọa.
Đó là một nữ tử rất xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn không chút tỳ vết, mang
theo một tia an bình và ngây thơ, chỉ là giờ khắc này nàng nhắm chặt hai mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325182/chuong-1023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.