Ninh Viêm muốn mắng người, nhưng gã không dám, giờ phút này không
ngừng chảy mồ hôi trán, trong lúc đáy lòng bi phẫn, bỗng nhiên gã cảm giác đồ
vật trong bụng bắt đầu di chuyển, hình như chỉa vào vị trí rốn, đang muốn chui
ra phía ngoài.
"Đại nhân, nó nó nó....."
Ninh Viêm hoảng sợ, trong nháy mắt tiếp theo, qua cái đạo bào bọc bụng,
nơi rốn của gã bỗng lộ ra một cái mũi nhọn.
Ánh mắt ba người Hứa Thanh lập tức liền nhìn sang.
So với ánh mắt chờ mong của đội trưởng, ánh mắt Hứa Thanh phần nhiều là
hiếu kỳ.
Về phần Thanh Thu, nàng nhìn qua một màn này, tâm thần cũng run lên một
cái, vô cùng kiêng kị đối với thủ đoạn tà ác của Hắc Thiên tộc.
Mà Ninh Viêm bên đó đã bị vô tận hoảng sợ tràn ngập, trực tiếp liền hét ầm
lên, ngay sau đó đạo bào vang lên một tiếng xoạt rách ra, từng đám nhánh mây
xanh nhạt từ bên trong uốn lượn đâm ra.
Những nhánh mây này rất nhỏ, nhanh chóng quấn quanh với nhau cùng một
chỗ, không ngừng lan tràn sinh trưởng, càng lúc càng cao, rất nhanh đã dài đến
ba trượng, màu sắc cũng biến thành màu nâu, tràn ra khí tức cổ xưa.
"Dậu Linh Đằng!!" Ninh Viêm nhìn qua nhánh mây, la thất thanh.
Trong mắt đội trưởng lộ ra một tia ngoài ý muốn, nhìn về Ninh Viêm thêm
vài lần.
"Rất thú vị, ta phát hiện ra tiểu tử ngươi thật sự biết được không ít thứ."
Trong lúc nói, nhánh mây dài ra từ trên bụng Ninh Viêm uốn lượn tới trình
độ cao ba trượng, trong thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325150/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.