Mắt thấy Hứa Thanh đi tới trước mặt Lâm Viễn Đông, hàn mang trong mắt
Chu Hành Vu lập lòe, không ai biết gã đang suy nghĩ như thế nào.
Mà Lâm Viễn Đông đã xuất ra mồ hôi trán, thân thể kịch liệt run rẩy, bi
phẫn nghẹn khuất trong mắt tăng đến cực hạn, vào lúc hóa thành tuyệt vọng,
Hứa Thanh đứng ở trước mặt bỗng nhiên nở nụ cười.
Nụ cười này, trong chốc lát lập tức tiêu tán tất cả áp lực nơi đây.
Trong tươi cười, Hứa Thanh giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ trên bờ vai Lâm
Viễn Đông, ôn hòa nói.
"Đừng sợ, ta nói đùa thôi."
Toàn thân Lâm Viễn Đông chấn động, ngẩn người.
Hứa Thanh lắc đầu cười một cái, quay người đi về phía Chân Tiên Thập
Tràng nơi xa.
Đội trưởng trừng mắt nhìn, lập tức nối gót đi theo, mà Thanh Thu và Ninh
Viêm tận mắt nhìn thấy một màn này, trái tim đều không ngừng hiện lên gợn
sóng, đuổi sát theo đằng sau.
Về phần những Hắc Y Vệ ngăn đường phía trước, từng người theo bản năng
tản ra, nhượng một con đường, cung kính cúi đầu về phía Hứa Thanh.
Theo Hứa Thanh tiêu sái đi xa, từng Hắc Y Vệ cũng thở ra một hơi, thần
sắc riêng phần mình phức tạp.
Nhất là Lâm Viễn Đông chỗ đó, hô hấp của gã vẫn còn dồn dập, tâm thần từ
căng thẳng tuyệt vọng mãnh liệt, cuối cùng lại lập tức nghịch chuyển, loại biến
hóa cảm xúc này, lại khiến cho đáy lòng của gã dâng lên cảm kích đối với Hứa
Thanh.
Bên trong sự cảm kích này, cũng ẩn chứa một tia kính sợ đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325144/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.