Ngoài cửa thành Thiên Đính Quốc lập tức trở nên yên tĩnh.
Tất cả người Thánh Lan tộc, từng người đều trợn mắt thật to, đầu tiên là mờ
mịt, sau đó là hoảng sợ.
Mặc kệ bọn họ có tu vi gì, mặc kệ bọn họ lúc trước hoài nghi Hứa Thanh và
Trần Nhị Ngưu như thế nào, nhưng giờ khắc này, sau khi nhìn thấy tượng thần
Hắc Thiên run rẩy kích động quỳ bái ở đó, nghe nó hò hét.
Trong lòng từng người giống như có sóng lớn cuộn trào, hoàn toàn trợn mắt
há hốc mồm.
Dù là vị Quốc Chủ cảnh giới Linh Tàng, trong đầu cũng oanh một tiếng, tâm
thần dấy lên một trận gió bão trước đó chưa từng có, quét ngang toàn bộ thức
hải, ba tòa bí tàng sau lưng cũng bắt đầu vặn vẹo.
Mà người chấn động nhất, chính là vị thanh niên Thánh Lan tộc một đường
hộ tống Hứa Thanh và Trần Nhị Ngưu đến đây.
Gã là Vương tử của Thiên Đính Quốc, trước giờ luôn luôn tự phụ vào tâm
trí của bản thân, đoạn đường này gã cũng cố tình tỏ ra vẻ ngu dốt, vốn cho là
mình tương kế tựu kế thành công, lừa gạt được hai tên tiểu tặc muốn xâm nhập
vào Thánh Lan tộc, nhưng lúc này hết thảy lập tức nghịch chuyển, khiến cho gã
có chút không kịp phản ứng.
Giờ phút này gã trợn mắt to nhất, tâm thần nổ vang, nội tâm càng dấy lên
sóng to gió lớn, trong đầu như có 100 vạn đạo sấm sét nổ tung, trong khi nổ
vang, thần sắc của gã cũng trở nên vô cùng hoảng hốt.
"Này…này..."
"Điều này sao có thể!"
"Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325134/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.