"Hả?" Đội trưởng sững sờ, không hiểu Hứa Thanh đột nhiên nói như vậy là
có ý gì, vì vậy kinh ngạc nói.
"Có liên quan gì tới ta, có chuyện gì? Tiểu Thanh, ngươi đang khoe khoang
với ta à? Nếu không phải bức thư kia của ta....."
Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng.
Đội trưởng ho khan một tiếng.
"Nếu không phải bức thư của ngươi....."
Sau đó liền nghiêm mặt, nghiêm nghị mở miệng.
"Nói tới cái này, ta phải phê bình ngươi, thật ra ta đã muốn nói với ngươi từ
sớm rồi, đời tu sĩ chúng ta cần một thân một mình, duy chỉ như thế mới có được
ý chí cứng rắn như sắt, mới có thể khiến cho tín niệm của bản thân nguyên vẹn,
mới có thể thong dong đối mặt hết thảy nghi hoặc!"
"Nữ nhân ư, có ăn ngon bằng táo không?" Đội trưởng hung hăng cắn quả
táo một cái, lộ ra một tia biểu cảm khinh thường.
"Đó là ngọn núi và tảng đá ngăn cản chúng ta đi về phía trước, ảnh hưởng
tới chúng ta rút kiếm, ràng buộc chúng ta với địa ngục, ngươi phải thận trọng,
chớ học theo lão Tam, lúc trước những khi ta khuyên ngươi và Tử Huyền
Thượng Tiên, đa số đều là nói giỡn."
Hứa Thanh nghe vậy thay đổi sắc mặt, cẩn thận suy tư, hắn cảm thấy đội
trưởng nói có đạo lý, giống như có điều suy nghĩ, sau đó nhận thức nhẹ gật đầu.
"Đại sư huynh nói cũng đúng, vậy ta sẽ không giới thiệu khuê mật của Tử
Huyền Thượng Tiên cho ngươi nữa vậy."
Đội trưởng sững sờ, ánh mắt trợn to, táo cũng không cắn nữa.
"Ngươi nói cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325110/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.