Cho đến khi lại trôi qua một canh giờ, Khổng Tường Long ho khan một
tiếng.
"Rời đi rồi."
Sơn Hà Tử thở phào một hơi, trực tiếp nằm xuống.
Phân thân Yên Miểu Tộc của Vương Thần cũng tiêu tán, bản thể thở dài một
tiếng, giả vờ lâu như vậy, gã cảm thấy biểu cảm của mình sắp cứng ngắc lại rồi.
Dạ Linh cũng thu cây gậy lại, đau lòng đi lên bôi thuốc cho Khổng Tường
Long, Khổng Tường Long không để ý một chút vết thương nhỏ này, lấy ra một
vò rượu và uống một ngụm lớn, thần sắc có chút đắc ý.
"Cũng may ta phản ứng nhanh, nếu không lần này chúng ta liền xui xẻo, ta
đã đoán trước Cung chủ nhất định sẽ tập kích như thế này mà."
"Hứa Thanh phản ứng cũng rất nhanh, tuy rằng Cung chủ đã sớm biết chúng
ta là dạng gì, nhưng ngài ấy quả thật quá cứng nhắc, hết thảy đều giảng quy củ,
cho nên chúng ta vẫn phải biểu hiện ra một chút ý tứ."
Khổng Tường Long theo bản năng nhìn chung quanh, mỗi lần y nói xấu
Cung chủ, đều có chút lo sợ.
Hứa Thanh gỡ gông xiềng trên người mình xuống, đi ra khỏi lồng giam,
nhìn mọi người và suy tư về việc Cận Tiên tộc trong lòng.
Vương Thần cũng chạy tới, thấp giọng mở miệng.
"Khổng đại ca, tại sao ngươi lại biết Cung chủ đến?"
"Ta tự nhiên có phương pháp của mình, giữ bí mật." Khổng Tường Long
cười ha ha.
"Giữ bí mật? Vậy bỏ đi, đúng rồi, Khổng đại ca, ngươi có hiểu biết về Cận
Tiên tộc không?" Vương Thần không quá để ý lý do, hỏi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325097/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.