Trong thế giới quỷ dị đó, có một màn còn quỷ dị hơn cả nơi này đang diễn
ra.
Trong vô tận sương mù, cái đại não mang theo tham lam và ác ý muốn thôn
phệ ký ức Hứa Thanh, nhưng khi Hứa Thanh tản ký ức về nhà tù 132 khu Đinh
ra, cho phép đối phương có thể cắn nuốt...
Cái đại não này lập tức trở lên run rẩy.
Nó nhìn thấy tồn tại không thể nhìn, nơi đây cũng không có lực lượng trấn
áp của Hình Ngục Ti, có lẽ cũng do nguyên nhân này dẫn đến, cho nên sau khi
nó nhìn thấy liền không cách nào quên.
Những cái đại não này rất đặc thù, chúng nó chuyên môn thôn phệ ký ức để
tồn tại, mà tất cả những thứ này, khiến cho cái đại não vừa lấy được ký ức kia
vô cùng thống khổ, cuối cùng thậm chí còn truyền ra tiếng kêu thảm thiết.
Những đại não bốn phía quanh Hứa Thanh hình như rất ít khi gặp phải
chuyện gì giống như thế này, hoặc là đã thật lâu không trải qua, giờ phút này
từng tên đều tràn ra cảm xúc tò mò.
"Làm sao đấy, làm sao đấy?"
"Ăn ngon như vậy hả?"
"Ta cũng muốn nếm thử xem."
Những lời này khiến cho Hứa Thanh lập tức hiểu rõ, những đại não trong
Thái Hư Giới này, từ trình độ nào đó mà nói, vẫn còn có chút đơn thuần.
Trong khi những đại não còn lại đang rất hiếu kỳ, tiếng kêu gào thảm thiết
của cái đại não trước mặt Hứa Thanh đã trở thành tiếng kêu thê lương.
Vô luận là đại não hay là tiểu não, đều đang kịch liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325090/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.