Hứa Thanh chạy rất nhanh.
Gần như ngay khi phát hiện bên ngoài biên giới xuất hiện khí tức kinh người
thì hắn không chút chần chờ, quay người bỏ chạy.
Sau khi làm rất nhiều chuyện lớn cùng với đội trưởng, cái này hầu như đã là
phản ứng bản năng của hắn.
Đám người Sơn Hà Tử cũng không chậm hơn bao nhiêu, hiển nhiên bọn họ
cũng là người có đủ bản năng nhận biết.
Chỉ có Khổng Tường Long là hơi chậm một chút, bởi vì y còn đứng lại nói
ra những lời kia.
Từ trình độ nào đó mà nói, Hứa Thanh cảm thấy Khổng Tường Long thật ra
cũng có chút tương tự với đội trưởng, chỉ là bất quá đội trưởng chậm là vì lòng
tham, mà Khổng Tường Long là vì tỏ rõ ràng thái độ.
Hứa Thanh âm thầm cảm khái, hắn cảm thấy nếu như đội trưởng có thể
cùng gia nhập vào thì tốt rồi, nhưng mà việc này cũng không có biện pháp, có
thể nhìn thấy những người này rõ ràng không hề tín nhiệm đội trưởng.
Cứ như vậy một đoàn người bọn họ nhanh chóng chạy như điên, cho đến
khi sắc trời sáng rõ bọn họ đã chạy ra rất xa, sau khi xác định địch nhân xác
thực không liều chết đuổi theo, bọn họ cũng riêng phần mình kiệt lực, nằm
xuống trên một đám cỏ trên mặt đất, nhao nhao thở hổn hển.
Một đêm này, bọn họ đã làm quá nhiều việc.
Nhất là giao chiến cùng Hắc Y Vệ, càng làm cho pháp lực và thể lực của
từng người bọn họ gần như tiêu hao hết sạch.
Giờ phút này sau khi nằm thẳng xuống, theo tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325083/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.