Cảm nhận được ý nghĩ của nữ tử trước mắt này, trên mặt tiểu nam hài lại
hiện ra vẻ buồn rầu.
Nó đã đáp ứng tiểu tỷ tỷ, phải bảo hộ Hứa Thanh.
Nhưng nó không thể giết người, vì vậy sau khi nghĩ ngợi một chút, nó dứt
khoát thổi ra một hơi về phía Diêu Vân Tuệ.
Một hơi này rơi vào trên mặt Diêu Vân Tuệ.
Tay cầm muỗng canh của Diêu Vân Tuệ bỗng dừng lại, chẳng biết tại sao ý
niệm trong đầu bỗng có một chút cải biến, hình như bên trong tối tăm có một
cái suy nghĩ tản ra trong tâm thần của ả, khiến cho ả bỗng nghĩ tới chỗ tốt của
người khác.
"Hứa Thanh kia cũng không phải là cực kỳ đáng ghét."
Diêu Vân Tuệ thì thào nói nhỏ, sau khi nói xong chính ả cũng cảm thấy
sửng sốt một chút, hồ nghi nhìn chung quanh, đứng lên.
"Không bình thường!" Sắc mặt ả khó coi, lập tức bấm niệm pháp quyết dò
xét, nhưng hết thảy mọi thứ chung quanh vẫn như thường.
Mắt thấy hiệu quả không phải đặc biệt tốt, tiểu nam hài đứng bên người ả
càng buồn rầu, vì vậy lại thổi ra một hơi.
Một hơi này lại bay tới trên mặt Diêu Vân Tuệ.
Tay cầm muỗng canh của Diêu Vân Tuệ lại dừng lại, chẳng biết tại sao ý
niệm trong đầu bỗng có một chút cải biến, hình như bên trong tối tăm có một
cái suy nghĩ tản ra trong tâm thần của ả, khiến cho ả bỗng nghĩ tới chỗ tốt của
người khác.
"Hứa Thanh đó cũng không hẳn cực kỳ đáng ghét."
Diêu Vân Tuệ tự thì thào, sau khi nói xong chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325071/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.