Khổng Tường Long nhậm chức làm công việc bên ngoài, chuyên môn chịu
trách nhiệm đuổi bắt hung đồ.
Hôm nay y bắt được tội phạm truy nã liền đưa tới nhà tù, lúc Hứa Thanh
nhìn thấy, y đang đàm tiếu cùng với mấy vị lính cai ngục quen thuộc ở tầng thứ
chín, bên cạnh còn có một tên Song Diện tộc tình trạng hấp hối đang nằm.
Tu vi của tên Song Diện tộc này cũng không tầm thường, tuy bị thương
nặng nằm một chỗ, nhưng toàn thân vẫn tràn ra một cỗ chấn động Kim Đan bảy
cung rất mãnh liệt, hiển nhiên cũng là hạng người không tầm thường trong Song
Diện tộc, nếu không thì cũng không thể nào có được bảy tòa Thiên Cung.
Chỉ là tình trạng bây giờ thê thảm, trên người đều là vết thương, giống như
bị người ta hành hạ, vả lại đã mất đi một chân, nhìn miệng vết thương hình như
là bị sờ sờ xé đứt.
Mà Khổng Tường Long cũng có thương thế, nhưng y không thèm để ý, sau
khi chú ý tới Hứa Thanh thì ánh mắt lại càng sáng ngời, tươi cười mở miệng.
"Hứa Thanh!"
"Khổng đại ca."
Hứa Thanh đáp lễ, lính canh ngục bốn phía cũng đều tươi cười chào hỏi Hứa
Thanh, trong khoảng thời gian này Hứa Thanh thành công trấn thủ nhà tù 132
khu Đinh, từ đầu đến cuối đều không đổi nhà tù, khiến cho không ít lính canh
ngục đều chú ý tin tức.
Nhất là mỗi ngày hắn đều vừa hết ca là ra ngoài, nhưng lại không có bất
luận dấu hiệu đột tử ngoài ý muốn nào, việc này tự nhiên nhận được rất nhiều
sự bội phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325060/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.