Thời gian lúc này đã trôi qua buổi trưa, mặt trời đã hơi chếch đi, ánh nắng
mặt trời không còn chiếu thẳng bên trên Thệ Cung nữa, mà chiếu tới sau lưng
Hứa Thanh.
Vì vậy, dưới một đám Chấp Kiếm Giả nghiêm túc đứng thẳng, Hứa Thanh
chậm rãi đi ra từ trong đám người, dưới ánh sáng mặt trời tô điểm, vô cùng
khiến cho người khác chú ý.
Đội trưởng nhìn qua bóng người của Hứa Thanh, có chút cảm khái trong
lòng, nhưng cũng có cả đắc ý, thầm nghĩ đây chính là tiểu sư đệ của ta, sư đệ
vinh dự thì đại sư huynh ta cũng thơm lây.
Trong đám người, dưới lớp mặt nạ thì khuôn mặt Thanh Thu không có bất
kỳ biểu cảm gì, nàng liếc mắt nhìn Hứa Thanh, đáy lòng có chút phản cảm, vì
vậy quay đầu nhìn về phía Nam Hoàng Châu xa xôi.
Nàng không thích loại thời tiết tràn ngập ánh nắng tươi sáng này, nàng thích
lúc gió tuyết hạ xuống.
Bởi vì mỗi lần tuyết rơi, khi nàng nhìn qua thiên địa xa xa, trong lúc mơ hồ
giống như có thể nhìn thấy một thân ảnh nhỏ gầy, dán sát vào góc tường, cảnh
giác tiêu sái đi tới, gật đầu với nàng.
"Tiểu hài tử ca ca..." Thanh Thu thì thào trong lòng.
"Ta nhất định sẽ nhanh chóng đi tới Nam Hoàng Châu tìm ngươi, ta thấy
những tên gọi là thiên kiêu nơi đây cũng không bằng ngươi, nếu như ngươi
đứng ở vị trí của bọn họ, nhất định sẽ cường đại hơn bất kỳ một người nào trong
bọn họ!"
Lúc Thanh Thu nhìn về phương xa, đám người Khổng Tường Long lại đều
nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325032/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.