Trong mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang, đủ loại phương pháp của đối
phương đã lập tức hóa giải hơn phân nửa chuyện này, nếu tiếp tục dây dưa trên
việc thương thế thì cục diện sẽ thay đổi, làm cho người ta có cảm giác bọn họ
hùng hổ dọa người.
Hứa Thanh suy tư, mặc dù nhìn từ kết quả thì lý lịch bản thân sẽ không có
vấn đề gì, nhưng nếu như cứ kết thúc thế này thì hắn cảm thấy vẫn còn chưa đủ,
vì vậy liền hơi mở to miệng, giống như muốn nói cái gì đó.
Nhưng thương thế hắn quá nặng, vô cùng suy yếu, đến cả giọng bằng thần
niệm cũng không truyền ra được, sau khi đội trưởng đưa lỗ tai nghe, tức giận
trên mặt rất nhanh biến thành không cách nào tin, la thất thanh.
"Cái gì, tiểu sư đệ, hai tên súc sinh sinh tử không biết kia, từ trên người
ngươi cầm đi 3000 vạn linh thạch?"
Mắt phượng của Diêu Vân Tuệ hơi co lại, tâm tình khó tránh khỏi chấn
động, lần nữa khắc sâu nhận thức về độ khó chơi của Hứa Thanh, cho dù ả đã
hóa giải đòn phản kích của đối phương, nhưng chỉ trong thời gian ngắn đối
phương liền thay đổi phương pháp, tiếp tục chất vấn.
Đối với ả mà nói, 3000 vạn linh thạch cũng không phải một số lượng nhỏ,
loại cảm giác bị người ta lừa bịp tống tiền ở ngay trước mặt này, khiến cho ả tựa
như ăn cơm nhai phải một con gián vậy, nhưng lại phải cứ thế nuốt xuống.
Hết lần này tới lần khác ả cũng không thể tức giận, giờ phút này chỉ có thể
hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325025/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.