Sau ba ngày, tay của đội trưởng lại mọc ra như cũ, hoàn hảo như lúc ban
đầu, không hề nhìn ra một chút dị thường.
Hứa Thanh cũng lưu ý tới điều này, đáy lòng cũng đã hiểu rõ hơn về tốc độ
hồi phục của đội trưởng.
"Gãy chi cần ba ngày, từ eo trở xuống không còn là cần nửa tháng, mà từ
đầu xuống dưới mất hết thì cần 1 tháng."
Hứa Thanh bỗng hiểu ra trong lòng, hắn cảm thấy về sau cần phải nhắm vào
điểm này, vậy thì khi ra ngoài làm đại sự cùng với đội trưởng, có thể làm ra
được chiến thuật tốt hơn.
Còn về phần đội trưởng, sau khi trải qua việc này, hứng thú đối với dị tộc
của y tựa như đột nhiên phóng đại, thế nên vào những ngày sau đó, y cũng bắt
đầu giống như Hứa Thanh, thích đứng ở trước phi chu nhìn xuống phía dưới.
Ngô Kiếm Vu nhìn thấy một màn này, cũng rất nghiêm túc suy tư, không
biết có phải muốn tăng lên trình độ thi từ của mình hay không, nhưng sau đó gã
cũng đi lên gia nhập cùng hội với Hứa Thanh và đội trưởng.
Cứ thế theo thời gian trôi qua, sau khi trải qua hai lần truyền tống, một đoàn
người bọn họ đã rời khỏi Khuất Triệu Châu.
Trên đoạn đường này Hứa Thanh đã nhìn thấy thêm rất nhiều phong cảnh
mới, đội trưởng cũng đã thu được thêm rất nhiều kiến thức về dị tộc, mà Ngô
Kiếm Vu cũng có thu hoạch rất lớn.
Thơ của gã, rốt cuộc đã trở về với thời kỳ đỉnh phong trước kia, thậm chí
còn hơi tinh tiến.
"Mắt có thương sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325009/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.