Hứa Thanh cảm thấy không bình thường.
Từ nãy tới giờ hắn đã nhìn rất nhiều nơi, cho dù hắn nhìn tới chỗ sâu bên
trong cấm khu, tồn tại ở đó cũng không hề phát hiện ra ánh mắt của hắn, dẫu
sao thì hiện giờ hắn đã dung hợp cùng với pháp bảo Cấm Kỵ cổ kính thanh
đồng.
Thay vì nói là hắn nhìn, không bằng nói là chính cổ kính thanh đồng đang
nhìn.
Mà pháp bảo Cấm Kỵ có thể trở thành nội tình của một đại tông, tự nhiên có
điểm mạnh và chỗ kinh khủng của nó, cho nên dù là quỷ dị bên trong cấm khu
cũng rất khó phát hiện ra bản thân đang bị cổ kính thanh đồng quan sát, mà
những người khác lại càng là như vậy.
Hứa Thanh cũng đã nhìn một vòng, không hề gặp phải người nào sinh ra
cảm thụ dị thường.
Chỉ có Hoàng Nham.
Lúc này Hoàng Nham đang ngồi trên Pháp Hạm, ngẩng đầu nhìn lên bầu
trời.
Sau khi trừng mắt một cái, y liền ho khan một tiếng, bày ra bộ dáng giống
như đang ngắm phong cảnh, dùng một phương thức mà y cho rằng rất tự nhiên
cúi đầu, tiếp tục bóp chân cho Nhị sư tỷ.
Nhưng trong mắt Hứa Thanh, một màn giả bộ của y chồng chất sơ hở.
Hứa Thanh lặng lẽ thu hồi ánh mắt, không nhìn nhiều nữa, nhưng bây giờ
hắn đã biết rõ, Hoàng Nham có bí mật.
Cụ thể là bí mật gì thì Hứa Thanh không nhìn ra, cũng không muốn tìm hiểu
kỹ.
Dẫu sao thì rất nhiều người trên đời này đều có bí mật riêng, Hoàng Nham
có, đội trường có, sư tôn có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325001/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.