"Hứa Thanh ca ca, ta còn đang định đi tìm ngươi, ngày hôm qua khi ngươi
trở về ta còn đang bế quan, ngươi xem, bây giờ ta đã sắp đạt tới 60 đạo pháp
khiếu, sắp mở ra đoàn mệnh hỏa thứ hai rồi!"
"Nhưng mà ta vẫn chưa ghi nhớ được nhiều thảo mộc, ta sẽ càng cố gắng
hơn nữa."
Đinh Tuyết nhìn Hứa Thanh, trong ánh mắt mang theo ánh sáng khác
thường, cõi lòng tràn đầy vui vẻ.
"Hứa Thanh ca ca, ngươi có chuyện gì mà lên núi vậy?"
Trên mặt Hứa Thanh cũng nở nụ cười, đồng thời cũng khá kinh ngạc, tu vi
đối phương tăng thật nhanh, nên biết rằng hơn một năm trước, trên đường từ
Quỷ Đế Sơn quay về, Đinh Tuyết mới vừa vặn hoàn thành một đoàn mệnh hỏa.
Nhưng khi nghĩ đến Thất gia từng nói nữ hài phải được phú dưỡng, Hứa
Thanh cũng đại khái hiểu được nguyên nhân.
"Không tồi." Hứa Thanh tự đáy lòng tán thưởng một tiếng, sau đó nói rằng
mình muốn đi bái kiến sư tôn.
Nghe được Hứa Thanh khen ngợi chính mình, trái tim Đinh Tuyết đập rộn
lên, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, trên mặt nhỏ nhắn lập tức dào dạt vẻ hạnh
phúc.
Hứa Thanh chú ý đến sau lưng Đinh Tuyết, nhìn tiểu nam hài bất an ở phía
xa xa.
Giờ phút này tiểu nam hài kia vẫn đứng im tại chỗ, đi cũng không được mà
ở lại cũng không xong, vẻ mặt khiếp đảm, đáy lòng cũng dâng lên sợ hãi.
Gã thật sự rất sợ Hứa Thanh.
Tuy rằng tấm lệnh bài đi đến Thất Huyết Đồng của gã là do Hứa Thanh đưa
cho, mà ngày đó, câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324996/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.