"Tiểu bằng hữu, biểu cảm của ngươi như vậy là sao, chẳng lẽ ngươi chưa
nhận được thư của ta, hoặc là nói... Bức thư kia không phải do ngươi viết?"
Tử Huyền Thượng Tiên nở một nụ cười hoàn mỹ, hàng chân mày lá liễu
cong cong, đôi mắt sáng câu hồn nhiếp phách, lộ ra vẻ hài hước.
"Tiền bối, ta....." Hứa Thanh lắc đầu, vừa muốn giải thích.
"Nếu như bức thư kia không phải do ngươi viết, vậy thì chính là đang đùa
bỡn ta, nếu thế ta phải điều tra thật kỹ xem, rốt cuộc là ai ở bên trong Liên Minh
Bát Tông có lá gan này, dám trêu đùa ta như thế."
"Sau khi tìm được, ta sẽ chôn cất người đó vào trong này, nếu người này đã
dám bất kính với ta như thế, vậy thì sư trưởng của y cũng sẽ không nói được cái
gì."
Tử Huyền Thượng Tiên cười tươi như hoa, giọng nói êm dịu, nhưng trong
mắt lại mang theo sự nghiêm túc, khiến cho Hứa Thanh có thể cảm thấy rằng
nàng chắc chắn sẽ làm như thế.
Hứa Thanh cúi đầu, quét mắt nhìn về nơi đội trưởng đang đứng.
Cách đó không xa, đội trưởng đang cọ rửa bộ xương con rắn bỗng co rụt lại,
y cũng nghe được những lời Tử Huyền vừa nói, giờ phút này liền trừng mắt,
ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Thanh, có chút lúng túng.
Dĩ nhiên y cũng nghe được sự nghiêm túc từ trong lời nói của Tử Huyền
Thượng Tiên, cũng có lòng nhắc nhở Hứa Thanh, nhưng miệng đã bị phong ấn
không nói ra lời, thần thức cũng giống như thế, nửa điểm âm thanh cũng không
truyền được ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324993/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.