Cùng lúc đó thân ảnh của đội trưởng cũng hiện ra từ trong hư vô, sau khi hạ
xuống cùng Hứa Thanh, hô hấp cũng tương tự trở nên dồn dập, bỗng nhiên
đứng lên nhìn xa xa.
"Cái quái gì vậy, chỉ thiếu chút nữa là ta có thể thành công rồi, miệng cũng
đã mở ra!" Trong lòng đội trưởng trào lên một trận hậm hực mãnh liệt, nhưng y
không dám nói câu này ra khỏi miệng, chỉ dám phát tiết bất mãn ở trong đáy
lòng.
"Các ngươi điều chỉnh tâm trạng bình tĩnh lại một chút!"
Trong khi tâm tình của Hứa Thanh và đội trưởng đều có những gợn sóng,
một giọng nói bình tĩnh giống như thiên lôi vang vọng ở trong tâm thần hai
người.
Là vị trung niên Chấp Kiếm Giả dẫn đường lúc trước, giờ phút này gã bỗng
nhiên xuất hiện ở phía trước bọn hắn.
Uy áp tới từ trên người của gã khiến cho Hứa Thanh thở sâu, đè xuống khát
vọng trong lòng.
"Có phải các người đều cảm thấy là mình chỉ thiếu chút nữa liền có thể thấy
rõ Đế Kiếm rồi phải không, chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công?"
"Ta có thể nói cho các ngươi biết, từng người cảm ngộ đều có cái cảm giác
này, nhưng trên thực tế... Các người còn cách thời điểm cảm ngộ thành công, xa
lắm."
"Mặt khác, quy định hạn chế cảm ngộ ba canh giờ cũng là có nguyên nhân."
"Từ xưa đến nay, toàn bộ Chấp Kiếm Giả cảm ngộ vượt qua ba canh giờ đều
lập tức dị hoá, chết ở trong lúc cảm ngộ, không có một người nào được cứu
sống."
Vị trung niên Chấp Kiếm Giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324986/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.