Như thế nào là Thần Linh? Hứa Thanh không biết những người khác có phải cũng bị hỏi vấn đề này
hay không, cũng không biết câu trả lời của bọn họ có thuyết phục hay không.
Giờ phút này hắn đứng trên tinh không, cúi đầu nhìn qua nửa khuôn mặt
Thần Linh kinh khủng phía dưới.
Nhìn qua bộ xương sống lưng màu vàng vờn quanh từng vòng, nhìn đại lục
như một món ăn bị nó quấn quanh.
Cảnh tượng này …khiến cho tâm thần Hứa Thanh có chút mờ mịt.
Hắn theo bản năng nghĩ tới cảnh tượng khi còn bé, khi lần đầu tiên mình
nhìn thấy nửa khuôn mặt Thần Linh chí cao vô thượng ở trên bầu trời, sau đó
nhìn nó mở mắt ra trừng chúng sinh.
Sau một lần đó, thân nhân của hắn liền không còn, tất cả những thứ tốt đẹp
đều mất đi, thành trì hắn sống cũng tiêu tán khỏi thế gian.
Chỉ còn dư lại hắn ngồi dưới đám mây máu, trong lòng chỉ còn dư lại cơn sợ
hãi, nỗi bàng hoàng, sự bất lực …khóc lóc nỉ non trong tuyệt vọng…
Hứa Thanh trầm mặc.
Hắn nhớ lại những năm tháng mình còn là một đứa trẻ lang thang, lúc đó
mặc kệ phía trước là đồ vật có thể ăn hay không thể ăn, vì sống sót thì hắn đều
từng nếm thử qua.
Hắn chỉ kiên trì giữ điểm mấu chốt duy nhất của mình, đó là hắn không ăn
thịt người.
Hắn đã ngửi qua mùi vị của thịt người, cũng trông thấy người sống sờ sờ bị
ăn còn bộ xương, hầm thành nước canh.
Cũng có lúc hắn đã đói khát đến cực hạn, nhưng khi hắn nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324981/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.