Một cơn mưa mùa thu bao hàm theo cảm giác âm lãnh, rơi trên mặt, trên
người, trên tay, sau đó không một tiếng động thẩm thấu vào trong cơ thể, không
dễ xua tán, cuối cùng liền hóa thành một cảm giác băng hàn rét lạnh thấu
xương, sau đó biến thành thân thể run rẩy.
Giống như hí khúc đang vang lên lúc này vậy.
Thân thể của Hứa Thanh không thể khống chế mà run rẩy một chút, hắn
nghĩ lại năm đó khi mình vẫn còn ở trong doanh địa thập hoang giả, khi cùng
Lôi đội nhìn thấy nữ quỷ với đôi giày đỏ từng bước đi trong huyết vụ ở trong
cấm khu.
Lúc đó hắn chỉ là một tán tu Luyện Khí, nhưng cũng đã từng cảm thụ qua
cùng loại cảm giác lạnh lẽo này, một cái lạnh tới mức đóng băng cả linh hồn,
lạnh tới phong bế cả thân hình.
Bây giờ tu vi của hắn đã không tầm thường, nhưng cảm thụ này vẫn như lúc
ban đầu.
Âm thanh của hí khúc kéo dài, vừa linh hoạt kỳ ảo lại âm nhu, dường như
biến tiếng ca thành thực chất, trở thành táng âm câu hồn, khiến cho hơn một
nghìn tu sĩ ở khắp bốn phía, bỗng nhiên có vài chục người hơi nghiêng một cái,
trực tiếp ngã xuống từ nơi đang đứng.
Rơi xuống hố sâu, lọt vào trong bóng tối, như bị cắn nuốt.
Tâm thần những người còn lại nhao nhao chấn động, biểu cảm không cách
nào khống chế, vẻ hoảng sợ xuất hiện trên mặt, bởi vì lúc này, giọng hát kia
bỗng nhiên xuất hiện sự rung động.
Bên trong từng câu hát dường như hơi run run một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324962/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.