"Nam Hoàng Châu sao, khó trách hắn có cuốn dược điển kia." Lão giả thì
thào, lão không biết Hứa Thanh, nhưng lão quen biết cuốn dược điển kia.
Nhiều năm trước khi lão đi qua Nam Hoàng Châu, trong lúc du lịch truyền
thụ thảo mộc ở đó, lão đã từng gặp một thiếu niên ở trong Tử Thổ.
Thiếu niên kia là người rất hiếu học, thiên tư cũng cao, khiến cho lão lộ ra
một tia ý niệm thu đồ đệ, mà khi lão hỏi đối phương có nguyện ý thuận theo lão
rời đi hay không, đối phương liền nhã nhặn từ chối, báo cho lão biết rằng muốn
ở lại Nam Hoàng Châu, ở lại Tử Thổ.
Lão cũng không có miễn cưỡng, nhưng lúc gần đi, lão đã cho thiếu niên kia
một dược điển thảo mộc để động viên.
Bây giờ đã thoáng trôi qua 60 năm, vài ngày trước khi lão nhìn thấy cuốn
dược điển thảo mộc xuất hiện ở trong tay Hứa Thanh, lão đã cảm thấy có chút
quen mắt, giờ phút này cũng đã hoàn toàn nhớ lại đoạn chuyện xưa kia.
Lão giả có chút cảm khái, nhưng cũng không có ý định hỏi Hứa Thanh, dẫu
sao đều là chuyện xưa, giờ phút này cũng chỉ lắc đầu một cái, bước một bước
tiến về phía trước, đi thẳng đến Chấp Kiếm Đình.
Về phần Hứa Thanh, sau khi về tới nơi đóng quân, hắn liền sửa sang lại sở
học đan đạo mà mình học được trong khoảng thời gian này một phen, một mực
ghi nhớ vào trong đầu, sau đó lại gia cố thêm để nhớ lâu hơn, lúc này mới
khoanh chân nhắm mắt, bắt đầu đả tọa.
Một khắc khi hừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324943/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.