Dùng một cái tên giả để đổi một cái mạng, Hứa Thanh cảm thấy không có
lợi.
Đây là tính cách của hắn, cũng là thói quen của hắn, khi cảm nhận được
nguy hiểm, nhưng lại không tìm được mục tiêu nhắm vào mình, tốt nhất là dùng
thái độ hung tàn diệt sạch nanh vuốt mà đối phương đưa ra, đây cũng là một
loại uy hiếp.
Về phần đáp án giải thích cho sự mờ mịt trước khi chết của Lý Tử Lương,
thật ra rất là đơn giản.
Giống như Hứa Thanh không tin những gì đối phương mở miệng khi còn
sống vậy, Hứa Thanh tin tưởng chính mình, tin tưởng phán đoán của bản thân,
càng tin tưởng ký ức của bản thân.
"Hứa Thanh, ta đã tìm ngươi thật lâu, cừu hận giữa ta và ngươi, ngươi còn
nhớ rõ ta không..."
Đây chính là câu nói đầu tiên của Lý Tử Lương, nhưng gã không biết cừu
nhân của Hứa Thanh đều bị hắn khắc vào trên tấm thẻ tre, hắn cũng thường
xuyên nhìn lên tấm thẻ tre này, quên cái gì cũng sẽ không quên cừu nhân.
"Ta đã biết tại sao ngươi không biết ta rồi, trên người của ngươi... Ngươi rõ
ràng bị..."
Đâu là câu nói thứ hai, mà câu này lại càng khó có thể khiến Hứa Thanh dấy
lên chút gợn sóng nào, bởi vì che giấu bí mật đã trở thành thói quen của hắn rồi.
Điều này cũng đổi lấy một loại tự tin đối với bí mật của bản thân, trừ phi đối
phương trực tiếp nói ra một chút, bằng không mà nói hắn sẽ không chút thay đổi
sắc mặt.
Cuối cùng, không phải do loại phương pháp niệm lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324940/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.