Thời gian cứ như vậy trôi qua, rất nhanh liền trôi qua nửa tháng, phía dưới
Pháp Hạm truyền đến âm thanh nước sông chảy xiết, thả mắt nhìn qua, chính là
chủ sông Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà mênh mông và nơi giao nhau với Thái Ti Độ
Ách Sơn.
Nước sông ở nơi này rất mãnh liệt, từng đợt sóng dựng lên tựa như biển
khơi, đi ngang qua hạp cốc lớn Thái Ti Độ Ách Sơn, chia sơn mạch này làm hai
đoạn, trong đó càng có rất nhiều chỗ thác nước, thoạt nhìn tựa như họa quyển.
Ngôn Ngôn lần đầu tiên trông thấy bức họa quyển mênh mông thế này, nên
lập tức bị nó thu hút.
Mà lúc trước khi Hứa Thanh và đội trưởng chấp hành nhiệm vụ tuần sông
đã từng tới nơi đây, cho nên vừa đưa mắt nhìn qua liền thu hồi ánh mắt, lấy ra
mảnh vải quấn xác chết tràn đầy khí tức tiên linh kia.
Đây là một mảnh vỡ của pháp bảo Cấm Kỵ, có thể tưởng tượng món pháp
bảo Cấm Kỵ này khi nguyên vẹn hẳn là một tấm vải quấn xác chết nghiêm
chỉnh.
Trên mảnh vải nhiễm máu tươi màu đen, khiến nó tràn đầy cảm giác bí ẩn,
nhưng khí tức tiên linh lại vô cùng nồng đậm, sau khi Hứa Thanh xem xét, bàn
tay của hắn lại lần nữa có cảm giác bị đâm xước.
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra kỳ mang, mảnh vỡ pháp bảo Cấm Kỵ có đủ loại
hiệu dụng, có lẽ là bởi vì tàn phá cho nên rất khó thông qua thần niệm để dò xét
điều tra tác dụng của nó, cần phải dùng bản thân nếm thử mới có thể tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324926/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.