Trong chốc lát, mảnh vải trên người Ảnh Tử tróc ra, bay về phía Hứa Thanh,
cuối cùng trôi lơ lửng ở trước mặt Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhìn thoáng qua.
"Cấm kỵ... Hút khô..."
Hứa Thanh nhíu mày, theo bản năng nhìn lão tổ Kim Cương Tông, nhưng
lúc này lão tổ đang cắn nuốt tất cả tấm gương, đang run rẩy hấp thu khí linh,
không cách nào phiên dịch.
Vì vậy Hứa Thanh liền nhàn nhạt mở miệng.
"Nghe không hiểu."
Ảnh Tử lập tức cảm thấy cấp bách, càng lúc càng run rẩy, cuối cùng dứt
khoát phân ra một chút bóng của mình, bắt đầu vẽ tranh, trong tấm hình vẽ ra
thân ảnh Hứa Thanh, hắn đưa cho một gốc cây dập đầu trước mặt mình một cái
vật phẩm.
Hứa Thanh nhìn qua cảnh tượng, nghĩ lại lúc trước mình đưa một khối mảnh
vỡ cấm kỵ cho Ảnh Tử, giờ phút này nhìn lại tấm vải này, có chút kinh ngạc.
“Sau khi ngươi hấp thu dị chất bên trong mảnh vỡ kia, bây giờ nó đã biến
thành cái dạng này?"
Ảnh Tử biến thành quan tài lập tức lắc lư, tựa như đang lắc đầu.
Hứa Thanh lần nữa nhíu mày, mà Ảnh Tử cũng kịp phản ứng, trong nháy
mắt lập tức truyền đi cảm xúc.
"Quên... Hận Kim Cương... Phải..."
Hứa Thanh nhìn qua tấm vải màu xám trước mặt, nhìn bên trên tấm vải có
rất nhiều khu vực đều nhiễm máu tươi màu đen, cho hắn cảm giác giống như
được xé xuống từ trên vải quấn xác chết vậy.
Nhưng bên trên hết lần này tới lần khác lại không có bất kỳ mùi tanh hôi
nào, ngược lại còn tràn ra từng trận khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324920/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.