Hứa Thanh liếc mắt nhìn lão tổ Kim Cương Tông thật sâu, nhàn nhạt mở
miệng.
"Phong ấn thì không cần, ta tin tưởng ngươi, cùng lắm thì lúc ngươi bị bắt
giữ, ta trước tiễn ngươi một đoạn đường để thành toàn lòng trung thành của
ngươi là được. Mặt khác, với chiến lực bây giờ của ngươi, chỉ có thể so với
Trúc Cơ ba đoàn mệnh hỏa, tốc độ hơi chậm."
Toàn thân lão tổ Kim Cương Tông run lên, lập tức hoảng sợ.
Trong hoảng sợ, ý nghĩ nguy hiểm vừa mới hiện lên vừa rồi lập tức tan
thành mây khói, ánh mắt của Hứa Thanh khiến cho lão cảm thấy tựa như đối
phương nhìn thấu suy nghĩ của mình, đáy lòng căng thẳng muôn phần, càng
thêm hối hận.
Lão cảm thấy mình vẫn còn chưa cân nhắc chu toàn, không nên kêu Hứa ma
đầu này phong ấn.
Thân là khí linh, sao có thể chỉ nêu tình huống xảy ra vấn đề, mà lại không
đưa ra biện pháp giải quyết chân chính có thể thực hiện được chứ.
Khí linh như vậy, không phải khí linh tốt.
Đáng lẽ chính mình phải chủ động phong ấn bản thân, dùng cái này để biểu
lộ lòng trung thành, mới là đúng đắn.
"Đã chủ quan, đúng là đã chủ quan rồi, bây giờ Hứa ma đầu này đã cơ trí
hơn nhiều so với trước kia, về sau ta phải cân nhắc vô cùng chu toàn hơn nữa
mới được."
Nghĩ tới đây, lão tổ Kim Cương Tông vội vàng bổ cứu.
"Chủ tử, ta... Ta nghĩ rằng ta có thể đột phá!"
Hứa Thanh nhướn lông mi lên, hắn không nhìn ra lão tổ Kim Cương Tông
có dấu hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324918/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.