"Đáng giá …rất đáng giá!"
Giờ phút này chiếc Pháp Hạm của Hứa Thanh đã rời khỏi khu vực trung tâm
của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, bay nhanh về phía xa, đã kéo dài khoảnh cách cực
lớn cùng với trận giao chiến phía sau.
Trên boong thuyền, đội trưởng nằm chỏng vó xuống phía dưới, khôi phục
tướng mạo vốn có, thở hồng hộc nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ mặt vừa lòng
thoả ý.
Thi thoảng còn bất chợt ợ mấy cái, một bộ dạng ăn quá no.
"Ha ha, vẫn là làm chuyện lớn cùng tiểu Thanh đáng tin cậy hơn, lần này ta
rõ ràng lông tóc cũng không tổn hao gì, quả là sự tình trước đó chưa từng có."
Đội trưởng càng nghĩ càng đắc ý, dứt khoát ngồi dậy, vỗ vỗ vào boong tàu
phát ra từng âm thanh phanh phanh phanh.
"Tiểu Thanh, ngươi không biết đó chứ, lúc trước khi ta làm chuyện lớn cùng
với Trương Tam, mỗi một lần ta đều thiếu mất tay hoặc cục mất chân!"
"Mà lúc ta tự làm cũng vẫn là như thế, nhiều lần đầu cũng xém chút không
còn, mà tiểu tử Trương Tam kia mỗi lần đều cầm lấy thứ tốt đi."
Đội trưởng cảm khái, vẻ mặt tràn đầy thổn thức.
Hứa Thanh khoanh chân ngồi trên boong thuyền, vẫn ấn giấu chân dung như
cũ, nghe đội trưởng nói vậy liền ngẩng đầu nhìn liếc mắt nhìn qua, hắn có chút
không tin những gì đội trưởng nói.
Phát hiện Hứa Thanh nhìn mình thì đội trưởng trừng mắt nhìn lại, trái tim
hơi lung lay nhưng vẻ mặt không hề để lộ chút nào, tiếp tục thở dài.
"Ngươi cũng biết con người của ta rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324906/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.