Hứa Thanh cúi đầu quét mắt nhìn qua đệ tử lấy nước phía dưới, nghĩ nghĩ
một hồi, sau đó liền bỏ qua ý niệm bắt lại nghiên cứu trong đầu.
Lần này bọn họ đến đây, điều cần làm đầu tiên đó là phải che giấu bản thân,
cho nên nếu không cần thiết, tốt nhất vẫn là không nên đánh rắn động cỏ thì tốt
hơn.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua, rất nhanh liền qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này ba người Hứa Thanh càng ngày càng tiếp cận trung
tâm của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, trên đường đi tới cũng thấy được rất nhiều
thảm cảnh nhân gian, cũng nhìn thấy tiểu quốc bị ăn trống không.
Những tiểu quốc kia không có một bóng người, đã thành tòa thành chết,
trong đó là một mảnh xám đen, chỉ có quỷ dị dạo chơi ở bên trong.
Thê thảm tột cùng, mà Hứa Thanh cũng đồng thời phát hiện Quỷ Đế Sơn
trong thức hải của hắn chẳng những càng thêm chân thật, lại còn mơ hồ còn tràn
ra một chút ánh sáng, điều này khiến hắn cũng trở nên càng thêm cẩn thận.
Cho đến khi lại trôi qua ba ngày, sau khi Hứa Thanh và đội trưởng thương
nghị, liền quyết định không dựa vào Pháp Hạm để di chuyển nữa.
Pháp Hạm quá lớn, cứ tiếp tục như vậy, cho dù là năng lực ẩn nấp từ bảo vật
của đội trưởng rất mạnh, nhưng cũng sẽ có chút không ổn thỏa.
Về phần Ngôn Ngôn, trên đường đi rất là nhu thuận, tất cả những thứ chứng
kiến trên mặt đất, khiến cho nàng phần lớn trầm mặc.
Tuy nàng lệ khí rất nặng, nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324889/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.