Thân thể Hứa Thanh chấn động.
Hồi lâu sau, hắn quay đầu nhìn về phía Thất gia rời đi.
Thực ra hắn cũng không cố ý giấu giếm việc này, chỉ là không muốn nói,
nhưng hiển nhiên vẫn không thể giấu được sư tôn, bởi vì trong khoảng thời gian
này, Thất gia hầu như đã hao phí toàn bộ tâm thần để nghiên cứu về Chúc
Chiếu.
Màn đêm buông xuống, Hứa Thanh đứng lên rồi cúi đầu về phía mộ của
Lục gia, sau đó quay người rời đi.
Đi xuống núi, bước ra khỏi sơn môn, đi một mình trên đường, một mình
nhìn lên bầu trời đêm…
Gió tháng mười mang theo một chút hơi lạnh từ trên biển thổi tới, thổi vào
trên người của hắn, trên mặt, trên tóc…
Nhưng Hứa Thanh không cảm thấy lạnh, hắn nhìn qua đám người trên
đường, nhìn qua khắp những ngọn đèn dầu trên đường, cho đến khi nhìn thấy
được một cửa hàng đang muốn thu dọn, hắn biết người chủ của cái cửa hàng
này.
Đây chính là cửa hàng đồ ăn sáng mà hắn thường xuyên đi ăn lúc còn ở
Nam Hoàng Châu, đối phương cũng đã tới đại lục Vọng Cổ, bây giờ đã không
chỉ còn bán đồ ăn sáng nữa, mà đã trở thành mở bán cả ngày.
Có lẽ là bởi vì mấy ngày gần đây liên minh có hơi tiêu điều, cho nên hôm
nay dọn hàng hơi sớm hơn so với ngày thường, mà lão bản của cửa hàng này
cũng tương tự nhìn thấy Hứa Thanh, cũng nhận ra hắn.
"Ăn chút gì không?"
Hứa Thanh gật đầu, đi tới ngồi xuống, chủ quán rất vui vẻ múc cho hắn một
bát canh thịt trâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324885/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.