Gió lạnh từ phương bắc thổi tới, mang theo lạnh lùng bao trùm chúng sinh,
mang theo băng giá phủ kín thiên địa.
Ngay trong thời khắc này, mùa đông đã đến.
Đây là một mùa đông rét lạnh, sau khi mùa đông qua đi, có lẽ Nghênh
Hoàng Châu sẽ lại xuất hiện vô số hài cốt phàm tục bị đông cứng chết.
Sinh mệnh yếu ớt giống như không đáng tiền vậy, không có ý nghĩa gì cả.
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, chúng sinh dưới cái thiên địa này sẽ
từ từ khô héo, mai táng dưới Thần Linh, biến thành bụi bặm.
Mà có lẽ những hạt bụi này chỉ tồn tại trong trí nhớ của gió, theo gió đi xa
rồi lặng lẽ rơi xuống.
Giống như gió lạnh được thổi tới trong thời khắc này, bên trong còn mang
theo cả khí tức tử vong, phiêu tán tới biên giới của rừng cây cách Liên Minh Bát
Tông bảy ngày lộ trình.
Những chiếc lá vàng trên cây cuốn lên lại hạ xuống trong gió, cuối cùng
giống như khô héo rồi tự tìm tới phần mộ của mình, hòa làm một cùng với bùn
đất bên dưới, khiến cho bùn đất càng ngày càng cứng rắn.
Nhất là lúc đêm tối, cảm giác lạnh lẽo này càng đậm đặc hơn mấy phần.
Cây lắc lư trong gió, bởi vì chúng nó cảm nhận được tiết trời biến đổi.
Người run rẩy dưới cây, bởi vì hắn nhìn thấy được gương mặt của cái đầu
lâu dưới ánh trăng.
Lục gia.
Đầu lâu của Lục gia đã không còn máu nhỏ xuống nữa, vết máu dính vào
bên trên sợi râu cũng không còn là màu đỏ tươi mà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324860/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.