Lục gia là một người đáng thương.
Năm đó y cũng từng là một thiên kiêu kiệt xuất của Thất Huyết Đồng, tương
tự như Thất gia, vốn dĩ tu vi không thể nào dừng lại ở Nguyên Anh. Nhưng vào
một thời khắc quan trọng nhất của thân sinh, sư muội của y, cũng chính là đạo
lữ thâm tình một đời với y, ngoài ý muốn vẫn lạc.
Lần vẫn lạc đó, cũng là vì cứu y.
Việc này khiến cho một người chí tình chí nghĩa như Lục gia tràn đầy bi
thương và hối hận, y điên cuồng và bi phẫn, thật vất vả mới vượt qua được đoạn
thời gian đó, lúc y tỉnh lại, đã ký thác hết thảy hy vọng vào trên người người nhi
tử duy nhất mà đạo lữ đã chết để lại cho mình.
Nhi tử của y cũng không hề chịu thua kém, tu hành khắc khổ và bản thân
cũng càng ưu tú, khiến cho bi thương trong lòng Lục gia cũng dần dần lắng
đọng xuống, nhân sinh cũng lại có hy vọng trở lại.
Nhưng vận mệnh có đôi khi lại chính là lạnh lùng như thế, vào một lần ra
ngoài rèn luyện, ái tử của y đã mất tích.
Ngọc giản tính mạng vỡ vụn, cũng đồng nghĩa với việc ái tử của y đã chết.
Đối với Lục gia mà nói, mức độ đả kích của việc này không kém gì việc đạo
lữ của y chết năm đó, mà việc khiến cho đáy lòng của y đè nén một ngụm khí
không cách nào tiêu tán, đó là y đã tìm rất nhiều năm, nhưng vẫn thủy chung
không hề tìm được bất luận manh mối gì về việc này.
Thế nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324856/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.