Hứa Thanh thích yên tĩnh, nhìn qua An Phòng Đặc ti vắng vẻ thì hắn cảm
thấy thế này cũng không tệ lắm, về tới chỗ ở của mình liền khoanh chân đả tọa,
đồng thời cũng suy tư về đạo pháp khiếu thứ 121.
"Thời khắc sinh tử mới có thể mở ra....." Hứa Thanh trầm ngâm, trong
lòng của hắn đã có một cái kế hoạch về việc mở ra đạo pháp khiếu thứ 121, hắn
đã nghĩ ra cái kế hoạch này khi đi trên đường trở về.
Bây giờ thì cái kế hoạch này vẫn chỉ là trên phương diện lý thuyết do Hứa
Thanh tưởng tượng, hắn cần cẩn thận cân nhắc tính khả thi của nó.
"Khả năng phải dùng pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng gia trì một
chút..."
Hứa Thanh suy tư, trên đường quay về Thất gia đã từng nói rằng pháp bảo
Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng có trợ giúp trên việc tìm ra Pháp Khiếu, Hứa
Thanh dự định bảy ngày sau, khi Pháp Thuyền của mình tấn chức Pháp Hạm sẽ
đi tới nơi cấm kỵ của tông môn một chuyến, đi vào trong đó nếm thử một chút.
Chỉ là kế hoạch mở ra đạo pháp khiến 121 trong đầu của hắn vẫn còn tồn tại
tính nguy hiểm nhất định.
Đáy lòng Hứa Thanh có chút do dự, không biết có nên chân chính tiến hành
kế hoạch này hay không.
"Bất kể là có tiến hành hay không, bảy ngày sau cứ đi quan sát pháp bảo
Cấm Kỵ của tông môn, xem xét tình huống thế nào lại tính."
Hứa Thanh quyết đoán, hắn cảm thấy nếu như mình có thể mở ra đạo Pháp
Khiếu thứ 121 là tốt nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324851/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.