Lúc này trong cơ thể của tiểu tử câm như có thuỷ triều lên xuống, y đang
tìm kiếm pháp khiếu nhưng bốn phía lại truyền đến từng trận gió lạnh.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, đỉnh đầu bỗng nhiên lập lòe, cái ô màu
đen nhanh chóng huyễn hóa ra ngoài, hắn vung tay lên cái ô màu đen lập tức
chuyển qua trên đỉnh đầu của tiểu tử câm, sau đó trấn áp xuống phía dưới một
cái, tia sáng lập tức bao phủ trên người tiểu tử câm.
Lực lượng che chở lập tức tản ra, bốn phía thoáng cái sáng hẳn lên, bốn phía
cũng lập tức truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết thê lương mà lỗ tai không thể
nghe, nhưng tâm thần lại cảm nhận được.
Đó là vô số bóng đen, ngay khi ngọn lửa trong cái ô đột nhiên sáng lên, bọn
chúng liền nhanh chóng rút lui và truyền ra âm thanh gào thét đao đớn.
Nhưng không đợi chúng nó hoàn toàn chạy trốn, cái bóng của Hứa Thanh
bỗng nhiên khẽ động, lập tức tràn ngập bốn phương hóa thành từng cái miệng
thật lớn, điên cuồng thôn phệ, theo âm thanh nhấm nuốt truyền ra, hơn phân nửa
những hắc ảnh này đều bị Ảnh Tử nuốt mất.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, bỗng nhiên giơ tay lên trảo một cái về
phía những hắc ảnh còn lại kia, những hắc ảnh này căn bản là không thể giãy
giụa, lập tức bị Hứa Thanh chộp tới rồi dung nhập vào trong cơ thể, bị trấn áp
trên pháp khiếu thứ 61.
Trong thời gian ngắn, lực lượng trấn áp của đạo pháp khiếu thứ 61 viên
mãn.
"Dạng này cũng được?" Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324849/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.