Hứa Thanh suy nghĩ một chút, lấy ra một hồ lô rượu, đưa cho Đinh Tuyết.
"A?" Đinh Tuyết sững sờ.
"Uống một ngụm, sẽ ấm áp hơn."
Đinh Tuyết do dự tiếp nhận, nhìn hồ lô rượu trong tay một chút, lại nhìn sắc
mặt bình tĩnh của Hứa Thanh một chút, nàng cắn răng …trực tiếp uống một
ngụm lớn.
Nhưng nàng uống quá nhanh, nhịn không được mà ho khan, trong nháy mắt
tiếp theo có một viên đan dược bay tới trước người nàng.
"Đan này trị ho."
Đinh Tuyết có chút mờ mịt, sau một lúc lâu liền cầm lấy đan dược, vẻ tội
nghiệp nhìn Hứa Thanh, lúc này lại có sấm sét nổ vang, thân thể nàng lại hơi
run lên một chút.
Thần sắc Hứa Thanh vẫn như thường, nhìn tia chớp phía ngoài, nghe tiếng
mưa rơi cùng với thiên lôi cuồn cuộn mà đến, không biết tại sao hắn lại nghĩ tới
thân ảnh hiên ngang ngồi trên mạn thuyền vào một tháng trước, lúc ấy cũng là
một đêm mưa, cũng trên con thuyền này.
Hồi lâu sau giữa từng trận sấm sét cuồn cuộn, Hứa Thanh lấy cây sáo ra, đặt
ở bên miệng và nhẹ nhàng thổi lên, vào thời khắc này tiếng sáo ung dung truyền
ra tràn ngập Pháp Thuyền, phiêu tán giữa thiên địa, sấm sét nổ vang bên ngoài
tựa như đã trở thành nhịp trống, làm nhạc đệm cho tiếng sáo của hắn.
Bên trong tiếng sáo ẩn chứa một cỗ khí thế giang hồ, càng ẩn chứa những
suy nghĩ ở trong lòng Hứa Thanh, khi tiếng sáo vang vọng bát phương, ánh mắt
Đinh Tuyết cũng trở nên ngây dại.
Nàng ngơ ngác nhìn Hứa Thanh, nhìn thân ảnh mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324832/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.